6.2.1.10. Phạm tội trong trường hợp bị hạn chế khả năng nhận thức mà không phải do lỗi của mình gây ra (điểm l khoản 1 Điều 51 BLHS)
• Phải thực hiện hành vi phạm tội trong khi bị hạn chế khả năng nhận thức, không đủ tỉnh táo để nhận biết một cách đầy đủ mức độ nguy hiểm cũng như hậu quả do hành vi phạm tội của mình gây ra.
• Người phạm tội bị hạn chế khả năng nhận thức do nguyên nhân, yếu tố khách quan tác động, chứ không phải do bản thân người phạm tội gây ra. Ví dụ: bị cưỡng ép, lừa gạt để sử dụng chất kích thích mạnh...
• Hoàn cảnh đặc biệt khó khăn không phải do người phạm tội tự gây ra. Hoàn cảnh đặc biệt khó khăn này có thể do thiên tai, địch hoạ hoặc do nguyên nhân khác gây ra (có thể do người khác gây ra).
• Chỉ áp dụng tình tiết này khi có đầy đủ hai điều kiện “bị hạn chế khả năng nhận thức” và “không phải do lỗi của mình gây ra”.
• Mức độ giảm nhẹ phụ thuộc vào tính chất, mức độ, bị hạn chế khả năng nhận thức của người phạm tội và hoàn cảnh, yếu tố khách quan tác động đến nhận thức của người phạm tội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét